Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Thư Gửi Bạn



Bao nhiêu năm mày đi rồi nhỉ? Tao không nhớ rõ.

Bao nhiêu thời gian tao chưa ra thăm mày rồi nhỉ? Tao không nhớ rõ.

Ngày hôm nay của năm đó, mày còn nhớ không? Hôm đó, trời mưa phùn nhưng hơi nặng hạt, lạnh ngắt. Vậy mà 11h đêm tao chạy ầm ầm từ Hà nội về với một cái đầu trống rỗng và khuôn mặt tái mét, về đến nhà mà mẹ cũng phải sợ, cả con “ô tô”  nhà tao nữa, nó mừng rối rít, trèo qua cái chấn song cửa sổ bếp để mừng tao. tao còn nhớ, tối hôm đó tao cho nó ngủ trong nhà với tao, thế mà giờ nó không còn nữa. Dù bây giờ tao đã có con “toon” nhưng trong lòng tao lúc nào cũng có hình ảnh của nó, thực sự nó như một người bạn, người thân của tao.

Mày đã dạy tao một điều, một bài học giá trị, bài học cuối. không có nỗi đau nào bằng nỗi đau khi một người bên mình đã bỏ đi mãi mãi. mày có biết mỗi khi có chuyện gì vui, buồn hay một quyết định nào đó tao luôn tự hỏi nếu mày ở đây thì sẽ làm thế nào nhỉ? tao sẽ không bao giờ phải cô độc, không bao giờ tự hỏi: hiện tại những ai là “bạn” mình và bất kỳ quyết định nào của tao sẽ chặt chẽ hơn vì có sự bổ xung từ mày, mọi việc của tao cũng sẽ nhẹ nhàng hơn vì tao có thể ỷ lại cho mày.

Mày đi rồi mọi việc tao luôn cố gắng làm cho cả hai, suy nghĩ cho cả hai, tình cảm cũng vậy, cũng muốn cho cả hai được hài hoà. Tao biết, mày sẽ chửi tao cái câu như bọn mình hay gọi  nhau “Cường hâm” & “Dũng gẩm”. tao chẳng biết tao làm thế là đúng hay sai? Nhưng tao biết đôi khi không có cái gì là đúng hay sai cả, chỉ có nên làm gì, cần làm gì & phải làm gì miễn sao sống tốt, sống đẹp và không ảnh hưởng đến người khác, tao chỉ muốn cảm nhận cuộc sống tốt đẹp này cho cả phần của mày nữa.

Cuộc sống, vẫn trôi đều đặn. có rất nhiều cảm xúc, có rất nhiều nỗi đau. Dù thế nào đi nữa tao đều cố gắng cảm nhận hết tất cả, gặm nhấm tất cả, cố gắng thấu hiểu tất cả như một kẻ tham lam ngốc ngếch, dù ai nói gì, nghĩ gì đi chăng nữa tao chẳng quan tâm, chỉ cố gắng làm việc mình cần làm. Có một số thứ tao khá hài lòng, còn nhiều thứ cần phải làm nữa, chưa bao giờ tao nản, cũng không bao giờ tao nản, tao đã hứa là tao làm, tao nói sẽ sống cho cả hai đứa mình, mày hãy ở đó mà cảm nhận, không cần phải làm gì cả, tao sẽ làm cho cả hai đứa.

Đêm nay trời không mưa như năm đó, cũng không lạnh lắm, tao cũng không rơi vào cái cảm giác buồn cười như năm đó. Từ ngày đó đến bây giờ có quá nhiều điều đã xảy ra, nhưng dù thế nào tao cũng ngẩng cao đầu nhìn mày và nói, tao luôn sống đẹp, sống đẹp để cho hai đứa mình.

Ps: chút nữa ngủ dậy tao sẽ ra thăm mày, cũng lâu rồi,  đến lúc nên nhìn nhau một chút.



31.12.2011

NC238!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét