Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

Một xíu kỷ niệm




Thời điểm hạnh phúc nhất, tôi ngồi bên em vào mỗi buổi chiều bên Hồ Tây. Tôi thường suy tư nhìn những đôi vợ chồng già ngồi đó thư giãn và chăm sóc cho nhau. em vô tư quá! luôn nói tôi là ông già có khuôn mặt trẻ con. để rồi, hôm nay khi nhìn tấm hình này tôi lại nhói đau, thật hâm mộ và ghen tị với hai bác ngồi đó (một bức hình khi chúng tôi ngồi bên nhau, góc bên phải là một đôi vợ chồng già).

Dù có bao mặn đắng xin muôn hoa tiễn người qua phố lạ ....!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét