(viết cho mình)
Những bước chân mỏi mệt
trên chặng đường gian nao
ta mơ khúc khải hoàn
ngậm cười nơi bất tận.
Có khi mai trời nắng
có khi mai trời mưa
mong ước sao cho vừa
hạt son ai chia lẻ.
Ta như ngôi sao lẻ
giữa biển trời bao la
biết nơi đâu là nhà
giữa một phường vô lại.
Sao ta còn bước mãi
trên quãng đường khổ đau
bước trước hỏi bước sau
đâu là nơi vô định.
Chìa bàn tay nhơ bẩn
ta lang thang khắp nơi
mong một ngày đẹp trời
mơ mãi mãi là mộng.
(2005)
Tặng em, cô bé của tôi!
NC238
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét